Theo Skylar Tibbits, ông tin điều này là khả thi. Mỗi
vật liệu gần như đều có thể thay đổi hình dáng và thuộc tính. Mã nguồn sẽ trở thành "ngôn ngữ của vật liệu" giống theo cách của các ngôn ngữ máy tính hiện nay.
Trong một bài nói chuyện trên TED hồi 2013, ông bày tỏ một phần ý tưởng này khi gọi đó là máy in 4D (ví dụ
máy in 3D thêm vào một chiều nữa là thời gian). Kể từ đó, ông nghiên cứu trên ý tưởng ấy bằng cách sử dụng các
vật liệu thực mà các nhà sản xuất và thiết kế hiện nay dùng nhiều: gỗ, vải, sợi carbon...
Một ví dụ có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn quan điểm này là Tibbits tạo một chất liệu
gỗ composite mà ông có thể
in 3D lên những tờ giấy phẳng, có thêm vài thớ gỗ. Tùy vào mẫu thớ gỗ, gỗ sẽ gấp theo nhiều cách khác nhau khi ông đổ nước vào. Một ngày nào đó, bạn có thể nhận được chiếc ghế gỗ trong thùng mà bạn đặt hàng trên mạng, khi mở thùng ra, chiếc ghế ấy tự lắp ráp lại thành ghế hoàn chỉnh mà bạn không cần động tay động chân đến.
Sợi carbon mới có thể gập lại khi được kích nhiệt. Những nghiên cứu như vậy mới chỉ ở giai đoạn ban đầu. Hod Lipson, giám đốc phòng thí nghiệm Creative Machines Lab của đại học Cornell cho biết ý tưởng này mở ra một chân trời mới cho thiết kế và sản xuất sản phẩm. Đầu tiên, chúng ta sẽ có được khả năng điều khiển hình dáng của vật liệu trên máy in 3D, nhưng sau đó, một ngày không xa, chúng ta có thể điều khiển được thuộc tính của vật liệu, và thậm chí cách vật liệu phản ứng với môi trường.
Một ngày nào đó, chúng ta có thể tạo ra được
vật liệu để phản ứng được với môi trường xung quanh theo cách tương tự như vậy, mở ra một khả năng mới cho thiết kế và xây dựng: công nghệ, sản phẩm và cơ sở hạ tầng cũng từ đó thích ứng tốt hơn, hiệu quả hơn, ít gặp lỗi hơn.
Hãy tưởng tượng các chất liệu thông minh giúp thuốc di chuyển trong cơ thể khi nào cơ thể cần đến mà thôi, đồ đạc tự sắp xếp trong nhà, vỏ xe tự tăng khả năng bám khi nhận thấy bề mặt đường trơn ướt.
VLXD.org (TH)